Tiếng

________________________________________________________________

Nói tiếng lạ thật đáng kinh ngạc và hấp dẫn – một ngôn ngữ mà chúng ta chưa bao giờ học, hay ngôn ngữ của các “thiên thần”. (1 Cô-rinh-tô 13:1) Đặc sủng nói tiếng lạ chủ yếu là ân sủng cầu nguyện – Chúa Thánh Thần nói trực tiếp với Thiên Chúa qua chúng ta, ngay cả khi chúng ta không hiểu lời nói của mình. Đặc sủng nói tiếng lạ là “cửa ngõ” dẫn đến các hồng ân và sự sống khác trong Thánh Thần.

“Người nói tiếng lạ không phải với loài người mà là với Thiên Chúa”. (1 Cô-rinh-tô 14:2)

Thánh Thomas Aquinas coi đặc sủng nói tiếng lạ là điều quan trọng nhất đối với việc truyền giáo. Chẳng hạn, một người bạn ở trường đại học đã được Đức Thánh Linh giúp đỡ để nói chuyện với một nhóm sinh viên người Pháp, mặc dù anh ấy không biết tiếng Pháp. Anh ấy đã có thể giúp đỡ họ và chia sẻ đức tin của mình. Đặc sủng nói tiếng lạ báo hiệu sự hiện diện của Chúa Thánh Thần, mặc dù người ta có thể nhận được Chúa Thánh Thần mà không cần nói tiếng lạ.

Ví dụ rõ ràng nhất về việc nói tiếng lạ đã xảy ra vào Lễ Ngũ Tuần đầu tiên, (Cv 2:4-11) khi các môn đệ chia sẻ phúc âm và dân chúng nghe “những công việc quyền năng của Đức Chúa Trời bằng tiếng của họ!” Trong buổi thờ phượng công cộng, một người có thể nói tiên tri bằng tiếng lạ, và một người khác có thể phiên dịch bài phát biểu cho nhóm.

________________________________________________________________

This entry was posted in Việt and tagged . Bookmark the permalink.